Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

VỌNG...




Ngồi trong tịch mịch, lặng im
Nghe cây cỏ thở hương thiền rất sâu
Ngồi trên đỉnh của vách sầu
Nghe cô đơn kể nhau màu khói bay
Ngồi trong mắt nắng của ngày
Nghe sương mai hỏi đâu đây bóng mình?
Thả câu hỏi giữa lặng thinh
Chừng nghe vọng lại lời mình...
vô ngôn!

Mộc Miên Thảo
( Nguyễn Đăng Khoa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét