Mây vần vũ mưa tuôn về xứ Quảng
Gợi cung buồn cho ta nhắn vài câu . . .
Nhắn giùm ai trái tim ta ghi dấu
Hẹn ngày về tô điểm nét xuân xưa
Nhớ Quảng Nam là nhớ mái đò đưa
Thuyền Cửa Đại , cùng hàng dừa xanh nghít
Chiều Hiếu – Đức vườn cau già cao tít
Gió ngàn về ru khẽ những tàu cau
Đà – Nẵng ơi ! Phố rộn rịp muôn màu
Thương cô bé đợi thuyền về An – Hải
Thương – thương quá những chiều lên đèo Ải
Bỏ mây, đồi về tắm biển Nam – Ô
Kìa ngoài khơi từng làn sóng nhấp nhô
Em bé chạy nô đùa vui thỏa thích
Nhớ Tiên – Phước xứ rừng đêm cô tịch
Ngạt – ngào thơm mùi quế át mùi tiêu
Vùng trời mơ bao cô gái mỹ – miều
Quên sao được DIỄM – LẦU yêu kiều nhỉ !
Người con gái họ TRẦN nơi Phước – Mỹ
Đã một thời tim ta khổ vì yêu
Bạn – bè ta ở Tiên – Phước rất nhiều
HỒNG – SƯU – CẪN xứ Tiên còn như cũ ?
Lòn – bon chín thật ngọt bùi quyến rũ
Đưa ta về xứ mít mật Quế – Sơn
Đèo – Le kia gió hun hút căm hờn
Thương Trung – Phước đã bao lần tan nát
Người con gái họ Dương vẫn đài các
Dù thời gian chồng chất với thời gian
Dù thời gian có thay đổi vạn ngàn
Chung thủy với cô thợ may năm trước
Hòn Mồ đó một mình ai lê bước
Hái hoa rừng ép trong sách tặng ta
Thạch – Khê thôn bao cô giáo họ Hà
Xưa giáo trẻ nay trở thành thiếu phụ
Bao năm rồi nhớ thương về tích tụ
Núi Quế buồn thay chủ đã bao phen
Dòng sông Hương lưu thủy bị cách ngăn (1)
Ai cản ? Không cho nước xuôi Cửa Đại
Chợ Mộc – Bài đã bao lần thảm hại
Nay vươn mình kiêu hãnh quá đi thôi
Trường – Giang ơi ! Thuyền độc mộc êm trôi
Cá tươi béo nhớ mang về Bình – Trị
Khoai chợ Được ngọt bùi tình tri kỷ
Bến Lam – Kiều vẫn vương vấn người đi
Các bạn ơi ! Hãy nhớ đến Tam – Kỳ
Tay vàng úa – thuốc Trường – Xuân nhả khói (2)
Mỳ cây Trâm nay có còn ngon nữa ? (3)
Về Kỳ – Hòa nhớ ghé thác Bàng – Thang
Dừa rợp bóng sắp hàng theo bờ biển
Ôi ! Thương quá những chiều vàng Vĩnh – Điện
Áo dài bay mảnh trời trắng treo nghiêng
Cô nữ sinh ôm cặp dáng dịu hiền . . .
Người lính chiến về, từ nơi chiến trận
Cầu Thanh – Quít qua mấy mùa lận đận
Vẫn vững vàng nối lại nhịp tình thân
Dù nơi đây từng là bãi chiến trường
Ồ ! Thơm quá cả mía đường Đại – Lộc
Ngọt lịm môi hồng từng cốc đường non
Những vồng khoai, những dưa hấu tròn tròn
Lòng thắm đỏ sắc son người gái Quảng
Dòng sông Thu lời ai ca ơi ới
Nhịp hò khoan thuyền chở mộng trăng mơ
Anh ở đâu ? Bao tháng đợi năm chờ
Dù tóc điểm qua bao mùa lá rụng
Chiều Thượng – Đức mây buồn giăng tím lụng
Bên đồi hoang gió bạt cuốn mây ngàn
Chao ! Thương quá ánh sao dời, lãng đãng
Về Bàu Quyền nhớ uống nước Tiên ban
Ngày quang – đãng về Hòa Vang thắp sáng
Đuốc tình yêu rực – rỡ ở tương – lai
Một ngày mai là cả vạn ngày dài . . .
Đón sự thật dẫu hình hài tiều tụy
Thuốc Cẫm – Lệ bao lần rồi tích lũy
Mùi khói nồng cô đọng nét tình si
Bây giờ ta xin về ngược xứ Duy (4)
Cô gái Mã trải lụa vàng óng mượt (5)
Chao ! Đẹp quá dáng dấp nàng tha thướt
Mắt ươm tình má phính đỏ au au
Bàn tay đưa thoi đẩy chạy thật mau
Em gởi cả tình em trong ngàn chỉ
Nên thơ quá chị Hằng du sơn, thủy
Dưới trăng ngà em buông tóc giăng tơ
Giữa đêm khuya anh cảm thấy thẫn – thờ
Hồn dao động trong tình yêu thương Hiếu
Nhớ thuở đó trong Phật đường Trà – Kiệu
Ta đồng quì nguyện kết chuyện trăm năm
Nhưng sự đời có lắm chuyện oái – oăm
Cô gái ấy hết còn quay tơ nữa
Em cố sức vẫy vùng trong ngọn lửa
Mắt nhập nhòa vì ngọn lửa bốc cao
Nghĩ lại thôi ! Ta nghe máu hận trào
Ai gây cảnh thảm sầu quê hương nhỉ !
Hỡi ! Các bạn trên bước đường thiên lý
Hãy quay về xây dựng lại quê ta
Hãy quay về dù nặng nợ phương xa
Mong ngày mới rỡ – ràng trên đất mẹ
Hoàng Hà Vĩnh Lạc (1973)
Gợi cung buồn cho ta nhắn vài câu . . .
Nhắn giùm ai trái tim ta ghi dấu
Hẹn ngày về tô điểm nét xuân xưa
Nhớ Quảng Nam là nhớ mái đò đưa
Thuyền Cửa Đại , cùng hàng dừa xanh nghít
Chiều Hiếu – Đức vườn cau già cao tít
Gió ngàn về ru khẽ những tàu cau
Đà – Nẵng ơi ! Phố rộn rịp muôn màu
Thương cô bé đợi thuyền về An – Hải
Thương – thương quá những chiều lên đèo Ải
Bỏ mây, đồi về tắm biển Nam – Ô
Kìa ngoài khơi từng làn sóng nhấp nhô
Em bé chạy nô đùa vui thỏa thích
Nhớ Tiên – Phước xứ rừng đêm cô tịch
Ngạt – ngào thơm mùi quế át mùi tiêu
Vùng trời mơ bao cô gái mỹ – miều
Quên sao được DIỄM – LẦU yêu kiều nhỉ !
Người con gái họ TRẦN nơi Phước – Mỹ
Đã một thời tim ta khổ vì yêu
Bạn – bè ta ở Tiên – Phước rất nhiều
HỒNG – SƯU – CẪN xứ Tiên còn như cũ ?
Lòn – bon chín thật ngọt bùi quyến rũ
Đưa ta về xứ mít mật Quế – Sơn
Đèo – Le kia gió hun hút căm hờn
Thương Trung – Phước đã bao lần tan nát
Người con gái họ Dương vẫn đài các
Dù thời gian chồng chất với thời gian
Dù thời gian có thay đổi vạn ngàn
Chung thủy với cô thợ may năm trước
Hòn Mồ đó một mình ai lê bước
Hái hoa rừng ép trong sách tặng ta
Thạch – Khê thôn bao cô giáo họ Hà
Xưa giáo trẻ nay trở thành thiếu phụ
Bao năm rồi nhớ thương về tích tụ
Núi Quế buồn thay chủ đã bao phen
Dòng sông Hương lưu thủy bị cách ngăn (1)
Ai cản ? Không cho nước xuôi Cửa Đại
Chợ Mộc – Bài đã bao lần thảm hại
Nay vươn mình kiêu hãnh quá đi thôi
Trường – Giang ơi ! Thuyền độc mộc êm trôi
Cá tươi béo nhớ mang về Bình – Trị
Khoai chợ Được ngọt bùi tình tri kỷ
Bến Lam – Kiều vẫn vương vấn người đi
Các bạn ơi ! Hãy nhớ đến Tam – Kỳ
Tay vàng úa – thuốc Trường – Xuân nhả khói (2)
Mỳ cây Trâm nay có còn ngon nữa ? (3)
Về Kỳ – Hòa nhớ ghé thác Bàng – Thang
Dừa rợp bóng sắp hàng theo bờ biển
Ôi ! Thương quá những chiều vàng Vĩnh – Điện
Áo dài bay mảnh trời trắng treo nghiêng
Cô nữ sinh ôm cặp dáng dịu hiền . . .
Người lính chiến về, từ nơi chiến trận
Cầu Thanh – Quít qua mấy mùa lận đận
Vẫn vững vàng nối lại nhịp tình thân
Dù nơi đây từng là bãi chiến trường
Ồ ! Thơm quá cả mía đường Đại – Lộc
Ngọt lịm môi hồng từng cốc đường non
Những vồng khoai, những dưa hấu tròn tròn
Lòng thắm đỏ sắc son người gái Quảng
Dòng sông Thu lời ai ca ơi ới
Nhịp hò khoan thuyền chở mộng trăng mơ
Anh ở đâu ? Bao tháng đợi năm chờ
Dù tóc điểm qua bao mùa lá rụng
Chiều Thượng – Đức mây buồn giăng tím lụng
Bên đồi hoang gió bạt cuốn mây ngàn
Chao ! Thương quá ánh sao dời, lãng đãng
Về Bàu Quyền nhớ uống nước Tiên ban
Ngày quang – đãng về Hòa Vang thắp sáng
Đuốc tình yêu rực – rỡ ở tương – lai
Một ngày mai là cả vạn ngày dài . . .
Đón sự thật dẫu hình hài tiều tụy
Thuốc Cẫm – Lệ bao lần rồi tích lũy
Mùi khói nồng cô đọng nét tình si
Bây giờ ta xin về ngược xứ Duy (4)
Cô gái Mã trải lụa vàng óng mượt (5)
Chao ! Đẹp quá dáng dấp nàng tha thướt
Mắt ươm tình má phính đỏ au au
Bàn tay đưa thoi đẩy chạy thật mau
Em gởi cả tình em trong ngàn chỉ
Nên thơ quá chị Hằng du sơn, thủy
Dưới trăng ngà em buông tóc giăng tơ
Giữa đêm khuya anh cảm thấy thẫn – thờ
Hồn dao động trong tình yêu thương Hiếu
Nhớ thuở đó trong Phật đường Trà – Kiệu
Ta đồng quì nguyện kết chuyện trăm năm
Nhưng sự đời có lắm chuyện oái – oăm
Cô gái ấy hết còn quay tơ nữa
Em cố sức vẫy vùng trong ngọn lửa
Mắt nhập nhòa vì ngọn lửa bốc cao
Nghĩ lại thôi ! Ta nghe máu hận trào
Ai gây cảnh thảm sầu quê hương nhỉ !
Hỡi ! Các bạn trên bước đường thiên lý
Hãy quay về xây dựng lại quê ta
Hãy quay về dù nặng nợ phương xa
Mong ngày mới rỡ – ràng trên đất mẹ
Hoàng Hà Vĩnh Lạc (1973)
(1) : Sông Hương – An ( Quế Sơn)
(2) : Thuốc lá Trường Xuân ơ Tam – Kỳ
(3) : Ai ở Tam – Kỳ đều biết tiếng mì Cây -Trâm
(4) : Duy – Xuyên
(5) : Làng Mã – Châu của Duy Xuyên
(2) : Thuốc lá Trường Xuân ơ Tam – Kỳ
(3) : Ai ở Tam – Kỳ đều biết tiếng mì Cây -Trâm
(4) : Duy – Xuyên
(5) : Làng Mã – Châu của Duy Xuyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét