(diễn ý trên nền “lục bát ba câu”)
Thương em nhặt sợi chỉ hồng
Buộc vào nỗi nhớ phiêu bồng chút chơi
Cớ sao lại quá ngậm ngùi…!
Thương em nhặt sợi tơ vàng
Buộc trong tiếng sáo, cung đàn âm xưa
Niềm yêu biết mấy cho vừa…
Thương em nhặt sợi chỉ mềm
Buộc thương nhớ, buộc lãng quên nhạt nhòa
Tan theo những cánh mơ hoa…
Thương em đan chặt nỗi niềm
Ướm trong áo lụa phận duyên chửa tròn
Làn hương cũ, dấu tình son
Lại rười rượi nhớ, lại bần thần thương...
Mộc Miên
Thảo
(Nguyễn
Đăng Khoa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét