bạn đọc không
xa lạ
tên tuổi Trần
Huiền Ân
tôi, đương nhiên
quen quá
đủ có thể
gọi thân
oái ăm là
chưa gặp
mặt nhau lấy
nột lần
ông cao hay tầm thước ?
thon gọn hay béo phì ?
nhìn qua vài ảnh chụp
mừng ông rất
phương phi
quen tên nhau
từ thuở
Tuổi Xanh – Da
Bà Dầu (1)
những sợi thơ
trong suốt
buộc chân tình
vào nhau
ông tên Trần
Sĩ Huệ
bút danh Trần
Huiền Ân
ghép hai chữ
Ân Huệ:
“kẻ
sĩ nhớ ơn
đời”
tôi chôn chân
Đà Nẵng
ông bén rễ
Phú Yên
lớn hơn tôi
bốn tuổi
dư sức làm
anh hiền
vào thời loạn
tiếng súng
khoảng cách nới
thêm xa
viếng nhau gởi
con chữ
bưu điện tha
tà tà
thư ông tôi
còn giữ
vài ba tờ pơ luya (pelure)
đọc lại vẫn
thấy thú
như mới ngày
hôm kia
bỗng nhiên chợt
thấy được
Năm Năm Dòng Sông Thơ
biến thành mây
ông cỡi
ghé thăm tôi
bất ngờ
đọc qua nhiều bài viết
biết ông mê
uống trà
thích bánh in bột nếp
thơm ngọt vị
mật hoa
thật tiếc tôi
không có
món đượm hương
quê nhà
đỏ mặt mời
ông ngó
coca và pizza
ông bày ra
trên ghế
những quà quí,
tặng tôi:
bốn tác phẩm
nghiên cứu
cùng thơ, truyện
để đời:
(Rừng Cao, Lời Trên Lá,
truyện Tiếng Hát Nhân Ngư
truyện Ngọn Cờ Quân Thứ)
thoang thoảng hương
tình người
thế mới biết
thời thế
không giữ nổi
tài hoa
ông nhà thơ
dạy học
có tuổi không
có già
đưa tay đỡ
tặng phẩm
xúc động ngã
bất ngờ
vấp ánh nắng
chiều dọi
mới hay mình vừa mơ
tôi, ông chừ
vời vợi
mà nhấc phôn
nghe liền
tay gõ gõ
nụ chữ
tán dốc chuyện
huyên thuyên
tôi quen xài
thơ thẩn
lâu nay cứ giỡn
hoài
đã mừng ông
tuổi thọ
đã thử đưa
quan tài
bây giờ phác
họa nữa
bạn đọc hẳn
quá nhàm
riêng tôi vẫn
thấy thiếu
thân tình ai
không tham !
tôi không care, ông ngại ?
có ai mắng
không nào ?
độc giả giàu
rộng lượng
ai hơi đâu
trách thơ !
Luân Hoán
1. (1) tên một
tuần san, tên một con đường trước
1975 tại Sài Gòn
2. (2) chữ nghiêng:
tên tác phẩm
của Trần Huiền Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét