Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

MƠ VỀ MẸ!

.
.
Chiều nay đứng ở thềm cao
Nhón chân gọi mẹ, mẹ nào thấy đâu ..
Lam lam trời xuống một màu
Nghe se se lạnh, nỗi đau bời bời

Vọng đưa tiếng hát à ơi
"Hiếu con chưa trả, mẹ thời xa con"
Xa xa bóng nắng đầu non
Phải nơi mẹ ở để con đi tìm

Chiều mà sao gió lặng im
Để nghe lắng đọng nhịp tim thẩn thờ
Giữa thực mà lại như mơ
Tưởng chừng như mẹ đang sờ trán con

Hỏi han như thuở còn non
Núp trong lòng mẹ, mong còn chở che
Co ro, sung sướng lắng nghe
Tình thương của mẹ vuốt ve ân cần

Mẹ ơi hư thực, xa, gần
Bây giờ con lớn mọi phần con lo
Mẹ luôn có những nguyên do
Dẫu con đã lớn nhưng lo chưa toàn

Mẹ ơi con đã già rồi
Sáu mươi hơn đó đâu còn trẻ thơ
Để con vui mẹ làm ngơ
Nhưng trong lòng mẹ bao giờ cũng con

Tiếng vạc kêu giữa cô thôn
Ánh trăng chênh chếch mẹ còn vấn vương
Âm dương thôi rẽ hai đường
Con còn dương thế, Tây phương mẹ về.

Huỳnh Ngọc Tân K6 (8-3-2015)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét