mùa đông lui chưa kịp rút cái đuôi
phe phẩy gió đường vào xuân trắng lạnh
màu mè phố hay là mình lóng lánh
chợt vàng thoắt tím chuyển ra xanh
hồng hồng như thỏ thẻ tiếng em-anh
và xanh biếc trong mắt người hết nợ
mai hẹn cùng mai về phố nở
người hẹn người hăm hở một quê vui
xuân bên đường xin cứ bước theo tôi
nhà chật lắm cửa ra vào rộng mở
bánh từ chợ mà lòng không phải chợ
rượu ngâm lâu chuyên trao đổi nụ cười
chén đũa này từ giỏ nhỏ tình tôi
áo em mới làm hoa ra đón tết
trán nhăn nheo thơ tôi nhiều tỳ vết
thơ vì xuân gọt giũa đẹp lòng xuân
xuân ban vui ong bướm đến dự phần
nghe vai nhột hay là đời mọc cánh?.
Phan Thanh Cương K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét