Tôi viết tiếp về những bó nhang
không phải cháy vội vàng bên rừng dương lén lút,
Tôi viết về những làn khói hương heo hút
rụt rè bay từ nỗi ngậm ngùi đến cuối niềm uất ức…
…
Làn khói quyện như dáng người nông dân ôm ngực
giữa ruộng đồng tủi cực chết vùi thây,
run rẩy đường cày …
Làn khói hòa bay như xương trắng tù đày
chất chồng chen chúc dưới hố hầm, bãi sậy,
nổi dậy oan tai…
Làn khói quyện bay có dáng người lính súng tì vai,
máu thịt hình hài biến thành biên thùy, hải đảo,
ngơ ngác vô danh…
Những làn khói trắng mơ bay thanh thản yên lành
hòa hơi thở muôn đời cùng anh linh Tổ quốc,
Ôi! những làn khói hương heo hút
từ nỗi ngậm ngùi đến cuối niềm uất ức rụt rè bay …
Vẫn lạc loài chập chờn thổn thức lắt lay bay.
Vugia K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét