N H Ớ L A N M A N
Hồn quê dẫu có nhạt phai
Vẫn không ngăn được
Hồn quê dẫu có nhạt phai
Vẫn không ngăn được
Giêng hai nhớ người
Cố hương khuất nẻo xa vời
Còn chăng một chút bồi hồi
Nhớ
Quên
Ngõ làng ngại bước chân quen
Sân đình lạ lẫm những đêm hát tuồng
Có người ngồi nhớ lan man ...
T H Ờ I G I A N
Tuổi đã cao
Tóc chừ bạc trắng
Chí nhỏ không thành
Cũng chẳng sao
Mong niềm vui nhỏ
Nhưng đằm thắm
Mặc cho ngày tháng
Cứ trôi mau .
C H Ặ N G C U Ố I
Còn chặng đường
Phía trước
Chẳng thèm biết về đâu
Cứ tùy duyên mây nước
Còn đi được
Còn vui .
( Hình Bảo Mai)
H O À N G H O A
Nắng ấm lên rồi
Hoa nở vội
Gió về
Hối hả cuốn mây trôi
Chớp mắt trăm năm
Rồi giã biệt
Xin đừng hờ hững
Mắt môi tươi .
Nguyễn Văn Gia
Cố hương khuất nẻo xa vời
Còn chăng một chút bồi hồi
Nhớ
Quên
Ngõ làng ngại bước chân quen
Sân đình lạ lẫm những đêm hát tuồng
Có người ngồi nhớ lan man ...
( Hình Bảo Mai)
T H Ờ I G I A N
Tuổi đã cao
Tóc chừ bạc trắng
Chí nhỏ không thành
Cũng chẳng sao
Mong niềm vui nhỏ
Nhưng đằm thắm
Mặc cho ngày tháng
Cứ trôi mau .
C H Ặ N G C U Ố I
Còn chặng đường
Phía trước
Chẳng thèm biết về đâu
Cứ tùy duyên mây nước
Còn đi được
Còn vui .
( Hình Bảo Mai)
H O À N G H O A
Nắng ấm lên rồi
Hoa nở vội
Gió về
Hối hả cuốn mây trôi
Chớp mắt trăm năm
Rồi giã biệt
Xin đừng hờ hững
Mắt môi tươi .
( Hình Bảo Mai)
Nguyễn Văn Gia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét