vừa xa năm mười sáu
trái tim chợt thất thường
lắm khi nghe đau đáu
nhớ một người dễ thương
bước hoài không hết phố
buồn đâu đến dập dìu
nhiều hôm lòng vô cớ
giận cả chùm nắng reo
lời yêu thương tôi gửi
nhờ nắng làm ông mai
để bao ngày ngóng đợi
nắng mỗi mùa mỗi phai
nắng reo ngoài cửa lớp
nắng reo trên lối về
vờ che hàng mi chớp
em lẽ nào chẳng nghe
tình tôi theo ngọn gió
lăn dài trên phố đông
em làm ngơ chẳng ngó
tình tôi cứ lòng vòng
ơi tình đầu! tình đầu!
về đâu... em về đâu?
nắng nào reo ngày ấy
có cay vào mắt sâu?...
nguyễn đăng trình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét