Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

THƠ NGUYỄN THIÊN CHƯƠNG K9 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





TẶNG VẬT BÊN SÔNG

Ngồi bên hiên mưa lạnh
Bên quán gió đìu hiu
Mình ta hoài độc ẩm
Nghe nước đổ trăm chiều.

Ơi đêm và giọt đắng
Chảy suốt vào thiên thu
Âm thanh nào xa vắng
Vọng từ đáy sương mù.

Trời đất ôm choàng nhau
Tiễn mùa đi mùa ở
Tường trắng câm một màu
Mắt nhìn như bỡ ngỡ.

Về thăm nhau một bận
Chờ thăm nhau một phen
Anh đi đường mây trắng
Nên chờ gió xuân qua.

Gởi lá thu nắng hạ
Về mắt xanh đại ngàn
Lộc non trên cành giậy
Cho mùa xuân đơm bông

Anh ở bên này sông
Qua cầu qua biên giới
Cầu tóc tơ vời vợi
Bắc nhịp cuối chân mây.

Em mùa xuân về lại
Anh cơn bão tình cờ
Xô đời nhau nghiêng ngả
Lời gió giạt trong hoa.

Cầm trên tay giọt sương
Trao về em huyền thoại
Là trao về sương khói
Một chút tình chiêm bao.

Một chút tình chiêm bao
Nên nghìn năm im tiếng
Bể dâu không lời hẹn
Sóng vỗ về vô biên.

Dải mây trời trên tóc
Đốm lửa buồn trên tay
Thở hơi dài mưa nắng
Còn chăng chút mộng đầy.




TÔI VÀ TRĂNG

Không còn ai nhớ tới một vầng trăng
Giữa thành phố vàng xanh bụi mù xe cộ
Anh đứng lại đốt trong đêm điếu thuốc
Ngước nhìn lên thương em và khói mây.

Tôi và trăng lặng lẽ chẳng ai hay
Đi phơ phất như cung đàn lỗi nhịp
Trăng ngó xuống, tôi nhìn lên vời vợi
Hai đứa lang thang chong mắt tìm nhau.

Em ở trên cao anh la đà dưới đất
Cát bụi đầy trời sầu vút chân mây
Vầng trăng tròn trái tim này bát ngát
Trái chín trao tay như là mộng ban đầu.




GÕ VÀO CỬA KHÔNG 
                         
Đôi mi nào khép lại
Phong kín một bông hồng
Khum tay che ngọn gió
Tay gõ vào cửa không.

Bên kia hàng giậu nhỏ
Một nhịp cầu tơ sương
Trăng đã về phương ấy
Đợi chi giữa vô thường.

Am cỏ trăng vằng vặc
Cây lá đứng lặng im
Áo mỏng mờ sương khói
Giữa vòng tay vô biên.

Sao hôm tìm sao mai
Ơi người đi bắt bóng
Vầng trăng treo trước ngực
Bóng đổ dài sau lưng.

Đôi mi nào khép lại
Phong kín một bông hồng
Khum tay che ngọn gió
Tay gõ vào cửa không.


Nguyễn Thiên Chương K9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét