Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

THƠ NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





NỖI NHỚ THÁNG SÁU

Tháng sáu nỗi nhớ ùa về
Giòn tan mái lá miền quê gió lào
Bùn già xé toạc đáy ao
Hàng tre trơ gọng ghim vào trời trong

Ầu ơ...cánh võng chập chờn
Mẹ ngồi ru giấc trẻ mòn nắng trưa
Tháng sáu đêm thiếu ngày thừa
Thớ cày rốc bụi khát mưa thượng nguồn

Con đò thêm người ly hương
Giọng quê đặc sệt bạt phương trời nào
Áo cơm bước thấp bước cao
Ước gì gửi được mưa rào về trung

Mưa giăng nỗi nhớ chập chùng
Lòng khô hạn giữa cỏ non xứ người...


QUÀ QUÊ

Dong xanh là của vườn xưa
Gạo dẻo là của đồng chua nhọc nhằn
Bàn tay cha tước sợi dang
Bàn tay mẹ khéo giần sàng hạt trơn.

Nắng mưa nuôi bánh thảo thơm
Chắt chiu gói cả vuông tròn xuân quê
Đường xa, lơi bước chân về
Rưng rưng nâng chút tình nghe ấm lòng.

Mười năm ăn tết tha phương
Xuân này có cả quê hương trong nhà.


                                   
VỀ THƯƠNG THÁNG CHÍN
         
Về đâu con gió heo may ơi
Tiếng lá vườn xưa đã vỡ
Chiều lặng hẫng tầm nỗi nhớ
Lời thương lạc điệu chơi vơi.
                              
Em đi khuất mấy thu vừa rụng
Vạt nắng đằm tay tạ lỗi người
Tháng chín tròn yên ngày mộng
Còn ai mê mãi
Khúc rong chơi?

Nguyễn Đại Bường
(Nguyễn Quốc Huấn K10)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét