Tôi trở lại thăm xóm làng xưa cũ
Trong một chiều gió lạnh buổi cuối thu
Cầu HƯƠNG - AN đôi hàng dương liễu rũ
Chạnh lòng sầu chồn gót bước phiêu du
VŨNG CHÈ đó đưa ta về quá vãng
Nhớ quán hàng mỳ Quảng chẳng mấy sang
Thương Ông Trâm - Bà Cưỡng đã suối vàng
Mới thoáng đó nay lùi vào năm tháng
Sân GÒ - GŨ buồn không cầu thủ đá
Nhớ Chị Hường - Ông Hữu tưới nước hoa
Quán rượu chiều đâu Bà Môn - Ông Gía
Ổi thơm lừng nhớ Ông Tám- Ông Qua
GÒ RAN đã tiêu đìu cây trụi lá
Núi ĐÁ kìa ! Lòng cảm thấy xót xa
Mắt vô thần tôi nhìn con đường đá
Tuổi thơ nào . . . cắp sách gói cơm
mo
Trong trí tưởng mái trường tranh nho nhỏ
Không thuộc bài Thầy Lang gắt thật to
Quên sao được công ơn Thầy dạy dỗ
Xa Thầy rồi em nhung nhớ băn khoăn
Thời gian qua mấy chục mùa lá đổ
Gia đình Thầy giờ lưu lạc phương mô ?
Lệ huynh ơi! Cọng tình nghĩa Thầy - Trò
Em vẫn ở trong anh tình em nhỏ
Nhớ nhiều lắm tháng ngày xa xưa đó
Tâm tình mình dấu ái biết là bao
Anh em ta còn có một người nào . . .
Giờ chẳng biết hai người vui không nhỉ ?
Nguyễn huynh nhé ! Giữ đời tình tri kỷ
Mong ngày về thủ thỉ chuyện buồn vui
Vườn nhà xưa ôi ! Lòng luống bùi ngùi
Đâu bờ trãy - cây xoài bên giếng nước
Ta gục xuống lòng buồn nên sướt mướt
Nào Mẹ hiền Cha kính mến nơi đâu
Mắt của con là hai suối nước sầu
Tuôn lai láng nhập nhòa hình anh, chị
Chao ! Nhớ thương bao năm rồi tích lũy
Đứa em giờ cũng phiêu bạc phương xa
Nào cháu, con . Nào thân tộc họ Hà ?
Ta gào thét cho tan tành vũ trụ
Đây là đâu phải quê xưa chốn cũ ?
Ta về đây chốn cũ đổi thay nhiều
Đời con người hỏi có được bao nhiêu ?
Mà cảnh sống trăm vạn điều đau khổ
Vòng xóm dưới nhớ thương ông Nội Xảo
Mùa mía mía về đường chét để dành con
Nội Truyền ơi ! Hình ảnh Nội vẫn còn . . .
Trong gia quyến Mẹ - Em - Con thương Nội
Nội Chánh hỡi ! Cuộc đời bà quá tội
Khi giã từ con , cháu chẳng gần bên
Chú Bảy ơi ! Văng vẳng tiếng chú rên
Cha - Chú - Nội có đoàn viên phương ấy ?
Đồi Hương trước ta vẫn còn như thấy
Sim - Chà Là thuở bé thả bò ăn
Với Hai Đây - Ba Diện nhãy tung tăng
Chú Một Thể - Em Đoàn - anh Hai Hạ
Nhìn núi Dác có đàn bò nào lạ
Xua bò mình tới bán lộn bò ta
Ôi thương quá ! Nhớ Thiếp - Thiêm nhiều quá
Anh - Em mình bến Uẫn tập nhau bơi
Xa rồi , xa nhưng anh vẫn nhớ đời
" Mồ Em Phượng " giả Phượng - Liên - Thanh - Tú
Mùa hè nóng chúng ta không chịu ngủ
Về ông Y ta nhặt trái mù u
Phía ngoài kia là nền cơ quan cũ
Xéo đất thừa quán nước của bà Ban
Đây ngày xưa tre mọc sắp hai hàng
Trường Tiểu Học giờ điêu tàn vỡ vụn
Hình ảnh Hiếu đã làm ta luống cuống
Chắc giờ này nàng đến sáu, bảy con
Ta bước đi trên những phiến đá mòn
Tìm dư ảnh thuở ngọc ngà dấu ái
Kỷ niệm cũ khiến lòng ta tê tái
Đổi thay rồi sao được lại như xưa
Thương tiếc ơi! Biết nói mấy cho vừa
Lòng ta lại nghẹn ngào, đau đớn quá
Ôi ! Cảnh cũ vườn xưa thành xa lạ
Ta bỗng nghe lạc lõng giữa quê nhà
Hiểu lòng ta không Cỏ - Cây - Hoa - Lá ?
Ta về rồi chết sống với quê cha
Cầu mong cho non nước mãi an hòa
Là tâm nguyện của người con xứ Thạch
HÀ HOÀNG VĨNH LẠC.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét