có phải lòng thu đã sắp tàn
cánh sầu như cũng bớt đa đoan...?
***
thổi lại hương thu ngọn gió tàn
nghe lòng như chút nắng vương mang
sót trên hơi thở mùa thu cũ
lại thấy mênh mông những cánh vàng
em níu thu về theo gió, mây
lòng anh thương nhớ gửi trăng gầy
thơ đan trong lượng từ chật hẹp
làm sao gói hết ân tình nầy?
có phải chờ mong lần gặp lại
để làm nhàu úa trái tim đau
để làm tan nát hồn si dại
vẫn mãi xanh rêu một nỗi sầu
man mác hương tình cơn gió thoảng
đượm thắm hồn thu một thuở nào
trăng xưa lại trút dòng dĩ vãng
lên cánh thu vàng nghe xuyến xao.
Mộc Miên Thảo
( Nguyễn Đăng Khoa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét