ĐÔNG GIANG VÀ NỖI NHỚ
Tháng chín về lại trường xưa
Bổi hổi bồi hồi - kí ức
Tháng chín về là rất thực
Mà nghe như mơ
Tháng chín ai về trên những trang thơ
Vướng nỗi buồn xa cách
Ai lòng tách bạch
Ai gợi niềm đau
Tháng chín có nhau một thời trăn trở
Với niềm vui
Với nỗi buồn
Cái nhớ u hoài trốn vào hơi thở
Lặng lẽ!
Nhớ một thời non trẻ
"Áo nàng xanh ta mến lá sân trường" (*)
Và rồi để thương
Thương để vấn vương dùng dằng trong mắt biếc.
Đông Giang ơi, một thời ...da diết
Cát vàng, dương liễu hanh khô...
Sóng lao xao...
Đọng mãi ngày nao trên đường đến lớp.
Bến phà xưa nơi mô?
Áo trắng lên phà, qua phố...
Nỗi nhớ trở thành bão tố
Những mùa thi
Sự chia li
Và thế là người đi!
Đông Giang ơi, con đường dốc...
Ta mòn chân ngày tháng hoa niên
Phấn trắng bảng đen,
Giấc mơ tuổi thần tiên
Còn mãi trong ta
làm hành trang nỗi nhớ!
(*)Thơ Nguyên Sa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét