Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

THƠ PHAN THỊ HOA XUÂN K6 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




ĐỂ THÁNG CHÍN TRÔI

Tháng chín năm nào ta có nhau
Trường xưa chung lối, áo chung màu
Sao ai chưa nói lời hò hẹn
Để dáng hao gầy, đêm thức thao!

Tháng chín xưa chừ xa lắc lơ
Còn đâu một thuở cả trời mơ
Còn đâu dáng dấp ngày xưa ấy
Để kẻ ôn bài chuyển ý thơ.

Tháng chín rồi bao tháng chín trôi
Ai đem mây gió gửi lên đồi
Ai đem sương trắng pha màu tóc
Cho tuổi em buồn hờ hững trôi!

Tháng chín này em chẳng về đâu
Áo trắng duyên xưa lỡ nhịp cầu
Ai tri âm đó – Ai hờ hững
Riêng để mình em vạn nỗi sầu.

Tháng chín thôi không cùng chung lối
Hãy quên ngày cũ đã êm trôi
Em không về nữa, không về nữa
Đừng đợi chờ nhau héo tuổi đời!

Tháng chín chưa về…
Tháng chín trôi…



Phan Thị Hoa Xuân K6



Tháng chín –  Ai có về qua đó
(Kính về thầy cũ, thương gửi bạn xưa)



Tháng chín  ai về qua đó !

Nhặt giùm tôi

Những dấu chân xưa

Ôm giùm tôi

Ngày tháng nắng mưa

Mà vội vã vô tình – tôi đánh mất.

Ở nơi ấy

          Cả một thời đèn sách,

                      Cả một thời khờ dại ngu ngơ

                             Để mây lang thang

                            Cho nắng hững hờ

                     Biết tìm đâu – chỉ còn trong nuối tiếc…

Ở nơi này dù ngàn trùng xa cách,

Tôi vẫn hoài mơ về áo trắng sân trường

Còn trong tôi muôn nỗi vấn vương

Dù ngày ấy… thiên đường – tôi chưa cảm.

                          x x x  

         Tháng chín  ai  về qua đó !

         Nhặt giùm tôi

                    Lời giảng những chiều mưa

                                  Bụi phấn rơi thu mình trên bục

                             Lớp học xưa

                                  Còn in dấu chân thầy

Nhặt giùm tôi

              Những hồi hộp lo âu

                        Những lúng túng, ngượng ngùng khi bài chưa thuộc.

Có phải

Lúc buồn về trong cửa lớp

Ánh mắt thầy xưa còn đọng lại ở cuối phòng

Đã hết rồi – ngày ấy quá xa xăm…

                           x x x  

          Tháng chín  ai  về qua đó !

Nhặt giùm tôi

Những cánh phượng tả tơi

Ve thôi ngân vì giọng đã khản rồi

Xin nhặt giùm tôi

Chút thư tình

Ai ngập ngừng… trao vội

Cho ai bâng khuâng vò nát lá sân trường

Ai vụng về trao ánh mắt yêu thương








              Ai đó

                     Nhìn cuối đường thờ thẫn.

                          x x x  

Có phải

Tháng chín không còn xa lắm,

Bao tâm tư mong trút cạn thành lời

                   Tháng chín ai buồn

                   Tháng chín ai vui.

Có còn gì khi tháng ngày đã chín

Sẽ phôi phai kỉ niệm một thời.

Giá chi tôi

                    Được làm người giữ ngục

                         Khóa cửa thời gian… để tháng chín ngừng trôi.

Tháng chín về

Nghĩa là tháng chín rồi sẽ hết

Biết  còn ai mong nhớ những ngày qua

                    Cho xót lòng

                               Ngày tháng…

                                         cũng bay xa…

                                              

                                                     

Phan Thị Hoa Xuân K6


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét