Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

THƠ ĐOÀN QUÂN ( ĐOÀN XUÂN HIỂN K2) trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




BÀI THƠ THÁNG CHÍN

Tháng chín qua đôi cánh cổng trường
Trắng tà áo thả nắng tơ ươm
Như mây tụ hội từ muôn hướng
Xanh ngắt trời trong mắt nhớ thương...

Tháng chín của tôi một thời qua
Chờ ai đứng mãi gốc thông già
Đi ngang bóng dáng quen chợt lạ
Bồi hồi tim nhịp trống gần, xa

Tháng chín theo chân lụa thướt tha
Ngàn hoa trên áo mới kiêu sa
Nghiêng vành nón lá thơm hương cốm
Ngang lưng dài lọn tóc mượt mà

Tháng chín tôi lên những tầng lầu
Từng viên phấn mới nối theo nhau
Vẫn tiếng ve sầu hàng phượng đỏ
Ngày trôi nhanh nên tóc bạc mau

Tháng chín em trong lòng bão giông
Đợi thuyền về bến mõi mòn trông
Miền trung tháng chín thường mưa gió
Chồng con thuyền nhỏ giữa mênh mông...

Tháng chín chúng mình năm mươi năm
Gặp nhau nay cùng hết ngượng ngùng
Nhìn nét hồn nhiên đôi áo trắng
Giá như đường cũ lối nhà chung...

Đoàn Quân
(Đoàn Xuân Hiển K2)


NHỚ HÀ NỘI ĐÔNG 

                        
Nghe bấc mùa về cứ mang mang
Nơi đây ngày tháng vẫn hanh vàng
Gửi chút tình riêng theo ánh nắng
Sưởi ấm lòng em lúc đông sang

Thương lắm quán khuya ngày gió trở
Ấm nước sôi reo chờ tay hơ
Áo rét đã mấy mùa mẹ mặc
Bạc màu theo tuổi các em thơ

Ngõ vắng đèn vàng chân bước vội
Chập chờn dài ngắn bóng in mờ
Bồi hồi lại nhớ đông Hà Nội
Lối về quấn quít bóng một đôi

Quanh năm trong vắt đông không thấy
Day dứt thèm sương lạnh phủ dầy
Chiếc áo len phơi ngày rắng rỡ
Nhớ chè hoa khói gió heo may

Nhớ đông Hà Nội ấm đôi tay…


Đoàn Quân
(Đoàn Xuân Hiển K2)
 
Đông Giang, trường xưa yêu dấu

Thủa ấy ngôi trường vừa mở
Hai gian mái ngói đơn sơ
Nằm giữa cánh đồng trụi trơ
Dốc đường học trò đắp cỏ

Bạn bè liu riu bé nhỏ
Bước vào cấp mới lơ ngơ
Líu ríu khi gặp thầy cô
Rất hồn nhiên lẫn ngây thơ

Trường xa thầy cô vất vả
Thương mà chẳng thể nói ra
Mùa hè nắng gắt rát da
Mồ hôi khô nhờ vở quạt

Trời bão mưa hắt gió lùa
Chưa chiều phòng ốc âm u
Một nơi không đèn không điện
Hai năm qua vẫn bình yên

Mỗi thầy dạy vài môn học
Thầy Thủy vừa Nhạc vừa Văn
Đổi nhau cô Bút, thầy Trầm
Thầy Kha hai môn Lý, Hoá

Cô Nhi vừa Sinh vừa Họa
Thầy Lương - Toán chẳng thấy cười
Bình thơ Thầy Hiếu thật siêu!
Buồn vui tiết học theo Kiều...

Sân vừa bén rễ cây trồng
Trường dời đến chỗ rộng hơn
Đường dài đạp xe tới lớp
Nói, cười, bài vở nhẩm ôn...

Thấm thoát năm chục năm rồi!
Thầy cô trên dưới tám mươi
Trò nay đầy đàn con cháu
Lòng còn đậm nghĩa thầy tôi

Đông Giang, kỷ niệm đầu đời
Bao chuyện cũ giờ vẫn nhớ
Thương lắm ngôi trường tuổi thơ
Nơi tình yêu người chớm nở...


Đoàn Quân
(Đoàn Xuân Hiển K2)
   
ĐÔNG GIANG


Lâu về thăm lại trường xưa   
Còn đôi chữ tắt nắng mưa dãi dề
Hai gian mái ngói trường quê
Đằng sau cổng khép hiện về bâng khuâng
Nỗi niềm cũ mới trào dâng
Thương thầy nhớ bạn gieo vần thơ hoa
Chợt như kính trắng mờ nhòa
Giữa trưa nắng gắt mưa sa ngậm ngùi...

Đoàn Quân 
(Đoàn Xuân Hiển K2)


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét