SANG TRANG
Về lại quê xưa em có ngỡ ngàng
dòng thơ hòa quyện nước Hàn Giang
những con đường mới dang tay đón
nhìn bước chân em dáng dịu dàng
Nhịp cầu nối hai bờ nỗi nhớ
dòng sông thương thỏa ước mong chờ
biển hát bản tình ca quê mẹ
em có ngỡ rằng trong giấc mơ
Em tìm lại khung trời kỷ niệm
chỉ còn trong ký ức im lìm
con đường cũ ngày xưa hò hẹn
ở đâu rồi .. xin hỏi ánh sao đêm?
Vầng mây trắng êm trôi tình lãng mạn
ngọn Bà Nà say mộng ngút không gian
em gởi gió mang hồn đi khắp nẻo
thăm quê mình Đà Nẵng đã sang trang.
NGƯỜI EM XÓM NHỎ
Em ở cạnh nhà tôi
cách nhau vài sải bước
không có giậu mồng tơi
và bướm vàng lả lướt .
Chỉ nắng hồng rực cháy
cát bụi mịt mù bay
nhưng lòng tôi dịu mát
có phải mình đang say?
Tà áo dài duyên dáng
ngày ngày em ngang sang
trên đường mơ nho nhỏ
đến mái trường Đông Giang .
Rồi mùa hè năm ấy
tôi rời xa nơi đây
xa người em xóm nhỏ
hành trang buồn ngây ngây .
Đỗ Kỳ Hưng K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét