VIẾNG MỘ
THẦY
Em viếng mộ thầy trong nghĩa trang lạnh vắng
Chiều ngậm ngùi cây cỏ cũng xót xa
Gặp lại thầy…rất gần… nhưng quá đỗi xa
Chỉ nghe nhói đau và con tim se thắt
Xin thắp nén nhang trên mộ sầu hiu hắt
Một bó hoa vàng em cắm để tiếc thương
Theo ngọn gió về hòa lẫn khói hương
Giọng thầy ngày nào em còn nghe rất rõ…
Thầy đã đi về cõi bình yên xa đó
Chúng em xin cúi đầu… tưởng niệm… tri ân
Dù biết rằng kiếp người như thể phù vân
Sao vẫn xót xa vẫn u buồn tiếc nhớ
Ngày tháng nào thầy trò vui bên sách vở
Đã là hành trang là kỷ niệm trong đời
Xin nhớ ơn thầy… nhớ mãi thầy ơi!
Xin thầy hãy vui...vì thầy luôn ở trong tim những học trò yêu dấu…
Chiều ngậm ngùi cây cỏ cũng xót xa
Gặp lại thầy…rất gần… nhưng quá đỗi xa
Chỉ nghe nhói đau và con tim se thắt
Xin thắp nén nhang trên mộ sầu hiu hắt
Một bó hoa vàng em cắm để tiếc thương
Theo ngọn gió về hòa lẫn khói hương
Giọng thầy ngày nào em còn nghe rất rõ…
Thầy đã đi về cõi bình yên xa đó
Chúng em xin cúi đầu… tưởng niệm… tri ân
Dù biết rằng kiếp người như thể phù vân
Sao vẫn xót xa vẫn u buồn tiếc nhớ
Ngày tháng nào thầy trò vui bên sách vở
Đã là hành trang là kỷ niệm trong đời
Xin nhớ ơn thầy… nhớ mãi thầy ơi!
Xin thầy hãy vui...vì thầy luôn ở trong tim những học trò yêu dấu…
Nguyễn Tấn Lực K6
THU
Thu về tựa giấc chiêm bao
Lá thu úa rụng bay vào nẻo không
Hoang liêu lịm sắc mây hồng
Rừng xơ xác lá mênh mông thu vàng
Sương về nhuộm bóng chiều hoang
Bầy nai ngơ ngác vọng ngàn suối reo
Mưa thu ướt lạnh lưng đèo
Đàn chim phiêu bạt về theo mây trời
Thác ghềnh gọi nhớ chơi vơi
Mù khơi điệu hát đọng lời tiếc xanh
Người về màu mắt long lanh
Nghe trong kỷ niệm vàng hanh nắng chiều
Đêm buồn chân bước liêu xiêu
Hồn thu lạc lối hắt hiu nẻo về
Mây ngàn tím phủ lê thê
Lá vàng lỗi hẹn câu thề trăm năm…
Nguyễn Tấn Lực K6
Trở Về Trường Xưa
Sân
trường đó sao bây giờ xa lạ
Bao
năm rồi cây phượng cũng già nua
Ta
trở về nghe buồn lên sắc lá
Gió
như trêu cọng tóc đã sang mùa
Lần
bước nhỏ lối xưa buồn cỏ mọc
Chiều
hoang liêu ký ức bỗng hoen vàng
Vò
sợi nắng ép vào lòng sưởi ấm
Lạnh
đâu từ sâu thẳm lạnh bay sang
Ngày
xúng xính áo trắng dài mới mặc
Em
điệu đàng thiếu nữ đẹp tinh khôi
Sân
trường đó bướm vàng say hương tóc
Thời
gian trôi năm tháng cũ đâu rồi !
Sao
vẫn nhớ ngày vui nào xa lắc
Đã
vùi sâu trong dãy mộ miên sầu
Chợt
giây phút hồn bay về quá khứ
Cánh
phượng hồng rụng xuống những niềm đau...
Nguyễn Tấn Lực K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét