THƯ VỀ
TRƯỜNG XƯA
Trường đổi tên trường – vẫn giữ trong ta
Tên gọi cúng cơm nghe chừng yêu dấu
Tên gọi lâu đời ngấm vào trong máu
Ơn nghĩa thâm tình tóc bạc lau thưa
Biệt xứ giang hồ nghe tiếng trường xưa
Tròn một Giáp vì đâu mà yểu mệnh
Phía ĐÔNG dòng SÔNG xa bờ đổi bến
Chừa cánh cổng trường hai dấu chấm than!
Cánh cổng trường viết tắt chữ Đông Giang
Khép mở nắng mưa lặng thầm ký ức
Giữ lại buồn vui trắng miền tâm thức
Những giấc mơ hiền pha chút văn thơ
Mây trắng trời xanh, sắc áo màu cờ
Là một thuở đời học sinh đẹp nhứt
Giờ sức yếu cỗi già trong hiện thực
Gió xạc xào thân Trúc đợi măng non
Nếp cũ lề xưa nay chắc chi còn
Dòng chảy thời gian xói mòn tất cả
Từng khuôn mặt thân quen và xa lạ
Gọi tên trường giữa biển cả mồ côi
Năm mươi năm coi như nửa cuộc đời
Nghĩ tới nữa thì sẽ dài vô tận
Thư về trường xưa còn chờ bè bạn
Thức dậy mỗi người viết tiếp yêu thương.
Nguyễn Hữu Thụy K3
Trường đổi tên trường – vẫn giữ trong ta
Tên gọi cúng cơm nghe chừng yêu dấu
Tên gọi lâu đời ngấm vào trong máu
Ơn nghĩa thâm tình tóc bạc lau thưa
Biệt xứ giang hồ nghe tiếng trường xưa
Tròn một Giáp vì đâu mà yểu mệnh
Phía ĐÔNG dòng SÔNG xa bờ đổi bến
Chừa cánh cổng trường hai dấu chấm than!
Cánh cổng trường viết tắt chữ Đông Giang
Khép mở nắng mưa lặng thầm ký ức
Giữ lại buồn vui trắng miền tâm thức
Những giấc mơ hiền pha chút văn thơ
Mây trắng trời xanh, sắc áo màu cờ
Là một thuở đời học sinh đẹp nhứt
Giờ sức yếu cỗi già trong hiện thực
Gió xạc xào thân Trúc đợi măng non
Nếp cũ lề xưa nay chắc chi còn
Dòng chảy thời gian xói mòn tất cả
Từng khuôn mặt thân quen và xa lạ
Gọi tên trường giữa biển cả mồ côi
Năm mươi năm coi như nửa cuộc đời
Nghĩ tới nữa thì sẽ dài vô tận
Thư về trường xưa còn chờ bè bạn
Thức dậy mỗi người viết tiếp yêu thương.
Nguyễn Hữu Thụy K3
NGÀY VỀ
Tìm quanh chẳng thấy bạn hiền
Bốn mươi năm đã lạc miền Nam xa
Cũng đường cũng phố cũng nhà
Ô hay trời đất thiệt là như mơ
Đổi thay trước mắt sờ sờ
Hỏi sao không lạnh đôi bờ nhân gian!?
Và sông - đã gọi sông Hàn
Chìm trong ký ức trường Đông Giang buồn.
Nguyễn Hữu Thụy K3
Bốn mươi năm đã lạc miền Nam xa
Cũng đường cũng phố cũng nhà
Ô hay trời đất thiệt là như mơ
Đổi thay trước mắt sờ sờ
Hỏi sao không lạnh đôi bờ nhân gian!?
Và sông - đã gọi sông Hàn
Chìm trong ký ức trường Đông Giang buồn.
Nguyễn Hữu Thụy K3
GỞI VÀO NỖI NHỚ
tặng LH và tất cả...
Từ khóa 3 ngược về khóa 8
Năm năm chia biệt một dòng sông
Ta lang thang nỗi nhớ màu hồng
Bạn cũ tình xưa - nghe nhỏ lệ...
Khăn quàng vai đẹp màu tím Huế
Nhập vào hồn cây cỏ Đông Giang
40 năm đâu dễ Xuân tàn
Nàng thơ vẫn điệu đàng mi mắt chớp
Tình chung trường đôi khi khác lớp
Vẫn chung màu áo trắng tinh khôi
Vẫn phía Đông thức dậy bồi hồi
Ước mộng lên đường theo nắng sớm
Lịch sử chia tan niềm khát vọng
tặng LH và tất cả...
Từ khóa 3 ngược về khóa 8
Năm năm chia biệt một dòng sông
Ta lang thang nỗi nhớ màu hồng
Bạn cũ tình xưa - nghe nhỏ lệ...
Khăn quàng vai đẹp màu tím Huế
Nhập vào hồn cây cỏ Đông Giang
40 năm đâu dễ Xuân tàn
Nàng thơ vẫn điệu đàng mi mắt chớp
Tình chung trường đôi khi khác lớp
Vẫn chung màu áo trắng tinh khôi
Vẫn phía Đông thức dậy bồi hồi
Ước mộng lên đường theo nắng sớm
Lịch sử chia tan niềm khát vọng
Hết thời Đà
Nẵng vượt đèo ra
Mây Ải Vân theo gió Sơn Trà
Một sáng phương Nam hoa thắm nở
Lại hát Huế thương để ai Huế nhớ
O ni răng xinh tệ rứa hà? (*)
Khiến vô tình Lệ Đá đổi lời ca
Khớp nhịp hồn thơ đang bay bổng
Trái tim đã lấp đầy khoảng trống
Một người và tất cả yêu thương
Gọi tên ai?! Ta gọi tên trường!
Gởi tạm bầu trời vào nỗi nhớ.
Mây Ải Vân theo gió Sơn Trà
Một sáng phương Nam hoa thắm nở
Lại hát Huế thương để ai Huế nhớ
O ni răng xinh tệ rứa hà? (*)
Khiến vô tình Lệ Đá đổi lời ca
Khớp nhịp hồn thơ đang bay bổng
Trái tim đã lấp đầy khoảng trống
Một người và tất cả yêu thương
Gọi tên ai?! Ta gọi tên trường!
Gởi tạm bầu trời vào nỗi nhớ.
(*)Chỉ 1 người được quyền viết hoa chữ nầy
Nguyễn Hữu Thụy K3
HOÀI NIỆM TRẮNG
Tình suối nương khe nguồn
Lắng phù sa sơn cước
Xuôi theo sông thơ mượt
Xanh gương soi mây trời
Bên kia bờ sông – bồi
Ươm tình em bến đỗ
Bên nầy chân núi – lở
Xói tình anh xước đau
Hai bờ sông xa nhau
Riêng tình quê cùng nhớ
Ướm duyên sang bên nớ
Gió lật chìm ước mong
Ngược dấu xưa vời trông
Anh lỗi tình biệt xứ
Cưỡi đời trên cơn lũ
Lạc nhịp độc hành ca
Xa ngái dòng Vu Gia
Lỡ tình thân phiêu bạt
Thương quê lòng rượi mát
Hoài niệm trắng mưa thơ.
Nguyễn Hữu Thụy K3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét