Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

THƠ UYÊN NGUYÊN ( CÔ NGUYỄN THỊ YẾN ) trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA




NẺO VỀ CÓ KHÔNG
                                                           
Xuân sang nở cánh đào mai
Thơ hoa trổ nhánh nghiên mài giọt thương
Nhà hỡi xa lắc quê hương
Nhớ ơi nửa mảnh trăng sương gọi thầm


Giao thừa đốt nén hương trầm
Lắng nghe tiếng pháo lâm râm nguyện cầu
Đón xuân ý hợp tâm đầu
Đài sen khói tỏa nôn nao hẹn về

Ngày xuân ươm hạt tình quê
Nửa nghiêng suối ngọc nửa nghe bồng bềnh
Nguội lòng hốt mộng nhiêu khê
Đầu sương ngọn cỏ nẻo về có không.

Uyên Nguyên
(Cô Nguyễn Thị Yến)




THẮP SÁNG CON ĐƯỜNG EM

Bàn tay em se sẽ
Bật nhẹ đầu que diêm
Dịu dàng châm ngọn nến
Thắp sáng con đường em


Bàn tay em khe khẽ
Che làn gió bên hiên
Giữ ngọn nến đứng yên
Giữa vũng tối ưu phiền


Bàn tay em nhè nhẹ
Xóa nhòa ngày hôm qua
Nâng niu phút hiện tại
Bây giờ và ở đây


Bàn tay em lặng lẽ
Nắn lại phím tơ chùng
Vỗ về cung đàn lạc
Nghe nhịp lòng thênh thang


Uyên Nguyên
(Cô Nguyễn Thị Yến)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét