Ngày cuối cùng của tháng Bảy - Mùa Vu lan- chúng tôi xin giới thiệu một bài thơ nữa về MẸ của anh Huỳnh Ngọc Tân K6:
Mẹ không buôn tảo bán tần
Nhưng nghề nông đã một phần oằn vai
Về nhà nay chẳng thấy ai
Niêu cơm, ấm nước, nồi khoai kiến bò
Cha thì đồng ruộng mãi lo
Các con vong xứ để cho hơn người
Chiều qua có quả chín tươi
Không ăn mẹ để nhìn thôi và chờ
Đứng trưa chiếc bóng lơ thơ
Sâu trong mắt mẹ, mập mờ bóng con
Quay lưng mẹ bảo " còn non "
Chờ mai chín tới các con lại về
Tựa như sực tỉnh cơn mê
Mẹ bảo, không, nó chẳng về đây đâu
Bao giờ trông, cũng thấy lâu
Nên mắt sâu thẩm, tóc màu khói mây
Mặt trời gối núi phía tây
Đẩy đưa bóng mẹ thêm dài nhớ con
Ngọc Tân K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét