Chiếc lá vàng bay trên đường xào xạc
Nghe hồn ta như cứa, máu trào tuôn
Phố phường vui. Ai biết ? Có kẻ buồn
Đang đếm bước gục đầu sầu lữ thứ
Giữa phố lạ gió giận hờn thổi dữ
Nắng vàng hoe xô ngã bóng cây đường
Ta chợt nghe như có một nguồn thương
Đang cuồn cuộn trong hồn chiều cô lẻ
Cũng cây cối, cũng phố phường chợ búa
Cũng xe người nhộn nhịp bước lại qua
Cũng lâu đài biệt thự thật nguy nga
Mà ngôn ngữ nghe sao mà lạ quá
Ta chợt hiểu . . .hướng về quê hương Mẹ
Đong đầy tình dấu ái thuở ngày xanh
Nắng hồng lên gió mát thật trong lành
Tim nghèn nghẹn mưa bỗng về
trên mắt
Hoàng Hà Vĩnh Lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét