THỬ LÀM TRÁNG SĨ
Dẫu có làm kẻ đãi cát tìm vàng
Cần mẫn đọc cho hết nghìn bài thơ đương đại
Cũng chẳng tìm đâu ra
Cái lòng người mong đợi
Sao chỉ thấy đâu đây
Lắm cái phỉnh phờ
Thử một lần bạo gan như tráng sĩ
Mài lưỡi bút sắc nhọn như một thanh gươm
Chém một nhát quyết liệt
Vào bức tường câm
Lạnh tanh
Oan nghiệt
Lưỡi gươm cong queo
Chuôi gươm bật ngược
Sự thật lẩn trốn nơi đâu
Sao chỉ thấy tay gươm rỉ máu !
*
CÁM ƠN CHÚT NẮNG HANH VÀNG
.
.
Dòng đời chảy quá nhiều chiều thuận nghịch
Ta lơ ngơ đứng giữa ngã ba đường
Sông núi buồn tênh lòng người ly biệt
Về đâu ta khi sắp sửa hoàng hôn ?
.
.
Chân và giả cứ ồn ào tranh cãi
Mà Phật Trời lại biền biệt nơi đâu
Đời đáng lẽ là đường thi tứ tuyệt
Ta bềnh bồng trôi giữa những biển dâu
.
.
Cám ơn chút nắng hanh vàng cuối phố
Hoa dại ven sông chợt nở trái mùa
Để ta thấy được mình còn có lý
Ngã ba đường vẫn đứng đó lơ ngơ …
.
.
Nguyễn Văn Gia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét