Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

KÝ ỨC MÀU ÁO TRẮNG


Không biết bao giờ màu áo trắng - anh yêu
Từ cái thuở em mới vào ... đệ thất
Xúng xính áo dài trông em rất ngộ
Như nàng tiên từ cổ tích bước ra

Mỗi bước đi là một bông hoa
Hớp mất hồn - anh thơ thơ thẩn thẩn
Cái hàng mi dài ... dài như ngút tận
Làm anh ngập ngừng... lắp bắp nói chẳng ra

Áo trên sân trường - áo trắng kiêu sa
Cứ như vướng vào chân anh muốn té
Anh gọi một mình ... tên em khẻ khẻ
Sợ biết rồi ... người ta giận làm sao ?

Đêm đêm về ôm chầm giấc chiêm bao
Thấy em nói cười tươi vui trong nắng
Nầy người đẹp tâm hồn anh xa vắng
Chỉ là vì yêu đó ! Em biết không ... ?

Nguyễn Tấn Lực K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét