DIOGENES
“Cầm đèn giữa ban
ngày
Mong tìm được con
người”
Con người đâu
chẳng thấy
Lạnh lùng bóng ma
trơi .
ÔI
THÔI RỒI
Dối trá và sợ hãi
Đã trở thành thói
quen
Cái tôi đã thành
cái
Hai mặt và phân
thân .
CŨNG
NHƯ KHÔNG
Tiếng vỗ một bàn
tay
Dẫu vang vọng đâu
đây
Lòng ta như trống
trận
Làm sao mà nghe
thấy !
TÂN TRANG
ĐỜI MÌNH
Ta muốn ta đổi
mới
Bằng cách đi giật
lùi
Khi quay đầu nhìn
lại
Mùa xuân đã phai
rồi .
CHỐN
BÌNH AN
Dẫu khôn dại sang
hèn
Đều bên nhau .
Thầm lặng
Chẳng còn chi
tranh cãi
Rất bình an.
Nghĩa trang .
Nguyễn Văn Gia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét