Xin đăng lại bài BIỂN ĐÔNG GỌI như một nén nhang thắp cho những người đã nằm xuống vì biển, đảo quê hương
BIỂN ĐÔNG GỌI!
Biển Đông gọi!
Đỉnh Sơn Trà thức giấc
Tim Mẹ bồi hồi,
Lòng đau quay quắt,
Máu của dân chài
Đang chảy....?!
Hay biển của quê hương,
Đang tuột mất từng ngày…?!
Biển Đông gọi!
Đông Giang như choàng tỉnh,
Giấc mơ đẹp:
“Cát vàng…,
Những ngày xưa thân ái"
Hay ác mộng ngàn đời:
"Đô hộ phủ An Nam"!
Biển Đông gọi!
Bạch Đằng giang dậy sóng
Cọc nhọn đang mài,
Huyết quản sục sôi.
Những chiến tướng
Ngô Vương,
Chiều nay lên đường,
Xuôi về phía biển.!
Biển Đông gọi!
Chi Lăng đứng dậy!
Vạn Kiếp trở mình!
Hồ Gươm dâng kiếm!
Đống Đa, mồ chờ!
Trường Sơn rực lửa!
Cửu Long giận dữ, góc trời nam!
Biển Đông gọi!
Trùng trùng lớp lớp!
Lý Sơn,
Phú Quốc,
Bạch Long….
Cam Tuyền,
Phú Lâm,
An Vĩnh……
Ba Bình,
Song Tử,
An Bang……
Những đứa con,
Đã một thời,
Xuống biển theo Cha.
Những đứa con,
Phút giây này,
Đứng lên đòi Tổ quốc!
Biển Đông gọi!
Lớp lớp trùng trùng!
Những giòng sông,
Hiền như cục đất,
Những con suối,
Mềm như trái tim người mẹ,
Bỗng nổi giận thành cuồng phong xé biển,
Quyết giong buồm theo Mẹ tiến ra khơi!
Biển Đông gọi!
Trùng trùng lớp lớp!
Những đỉnh núi cao,
Bao đời sừng sửng,
Như bức trường thành
Che Tổ Quốc phía bờ tây!
Nay cuồng nô,
Muốn vươn ra,
Che chở cả bờ đông đất nước…
Biển Đông gọi!
Lớp lớp trùng trùng!
Biển Đông gọi!
Trùng trùng lớp lớp!
Chín mươi triệu bàn tay,
Nối lại,
Thành một vòng tròn…
Nghiền nát những dã tâm!
Mùa biển động 2011
Vũ Đông Thám K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét