Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

THAO THỨC




Có những ngày dài suốt bốn mươi năm,
Người nằm xuống không dám nhận về mình phần hương khói,
Người còn sống lê đôi nạng cùn cúi đầu không nói,
Lầm lủi đếm từng ngày – nghèn nghẹn nuốt nỗi niềm riêng…

Như vậy đó, ngày hai miền thôi chinh chiến
Bỏ lại chiến trường một phần xương thịt mẹ cha trao
Đất nước bình yên nước mắt chưa kịp trào
Bỗng biến thành tội đồ của đồng bào máu mủ…

Có những mùa Xuân thao thức hoài không ngủ
Đất nước này có phải của mình không,
Mơ, mơ về ấm áp vòng tay ôm…

Vugia K7


       Thắp nén nhang cho đồng đội

Thực ra tấm hình nầy chúng tôi sưu tầm để minh họa cho bài thơ trên, tuy nhiên anh Võ Văn Chương K7 đề nghị tấm hình nầy phải đi cùng với bài thơ "Thăm mồ bạn cũ", do đó chúng tôi xin phép được đăng nguyên bài thơ anh gửi đến:
Thăm mồ bạn cũ



Tao rót cho mầy nửa ly thôi
để nửa kia tế cáo đất trời
tế thiên hạ, tế người cùng giống…
tế tao, tế mầy, tế núi sông

tao nhớ cái ngày ta thua trận
giặc đuổi sau lưng, pháo nổ bầy
một cái poncho gói mầy giữa núi
đất đấp vội vàng lộ cả thây

ngày nầy năm đó mầy chết trận
năm đó ngày nầy – tao kẻ thua
nát áo về thành – thành đã mất
nhục rửa làm dơ mấy cảnh chùa

Uống đi mầy uống nửa ly thôi
chia với tao những đắng cay nầy
mấy mươi năm – cái đời cơm áo
tao sống còn – nửa tỉnh nửa say

chỉ tội thân mầy nằm ở đây
mả lệch mồ xiêu đã bao ngày
tấm bia vỏn vẹn hai cây chéo
nợ nước thù nhà trả hai tay

Thì cứ nằm đây như lúc xưa
mặc núi, mặc rừng, mặc gió mưa
mặc nước, mặc non thay tên chủ
mặc cho trăm họ sống như thừa

tao rót thêm mầy nửa ly sau
rải nửa ly nói với núi rừng
bên mồ người trẻ – xưa chết trận
bạn cũ về thăm dòng lệ rưng

Mai mốt nầy nếu có cơ may
tao đưa mầy lên chỗ gần mây
có biển xanh gió lùa vách đá
mặt trời lên rực rỡ ngày ngày

mầy sẽ thấy bên kia phía biển
đông lắm bạn bè bỏ xứ đi
đứa giống con hoang – xin giữa chợ
thằng như ở chực – chẳng ra gì

thôi kệ – nằm đây giữ dùm tao
một cái giang sơn thấm máu đào
một lá cờ vàng ba sọc đỏ
mấy đời vì nó – mấy đời đau
.

Nguyễn Thanh Khiết

1 nhận xét:

  1. Nguyễn Cố Nhânlúc 11:48 4 tháng 5, 2014

    Cám ơn Nguyễn Thanh Khiết.
    Một bài thơ hay, thắm tình chiến hữu, tình quê hương.
    Rồi sự thật sẽ trả lại cho lịch sử, cho hậu thế.

    Trả lờiXóa