Ru hời một khúc miên ca
Ngủ đi em, mộng chảy qua tình trần
Nguyệt rằm một đóa thanh tân
Cho anh cuồng dại trên vầng môi xưa
Ơi à não giọng đêm mưa
Tiếng thời gian gãy rụng vừa tóc ngâu
Anh về gom nụ tình sầu
Bứt thơ đan võng mùa sau em nằm
Ru em bằng tiếng lạc trầm
Nghe bờ môi vị trăm năm thệ nguyền
Bồng bềnh trong giấc cô miên
Có hay chăng sóng vỡ miền tim đau
Muộn mằn sót lại cho nhau
Ngủ đi em để ngày sau không còn
Võng thơ em dỗ giấc tròn
Ngủ đi em, mộng chảy qua tình trần
Nguyệt rằm một đóa thanh tân
Cho anh cuồng dại trên vầng môi xưa
Ơi à não giọng đêm mưa
Tiếng thời gian gãy rụng vừa tóc ngâu
Anh về gom nụ tình sầu
Bứt thơ đan võng mùa sau em nằm
Ru em bằng tiếng lạc trầm
Nghe bờ môi vị trăm năm thệ nguyền
Bồng bềnh trong giấc cô miên
Có hay chăng sóng vỡ miền tim đau
Muộn mằn sót lại cho nhau
Ngủ đi em để ngày sau không còn
Võng thơ em dỗ giấc tròn
Anh về ngậm ngãi lên non tìm mình
Huỳnh Văn Mười K7
Thơ Anh luôn có những nét độc đáo, trau chuốt trong cách chọn lọc từ ngữ. Những đoạn như:
Trả lờiXóa"Nguyệt rằm một đóa thanh tân
Cho anh cuồng dại trên vầng môi xưa"
Hay:
"Ơi à não giọng đêm mưa
Tiếng thời gian gãy rụng vừa tóc ngâu
Anh về gom nụ tình sầu
Bứt thơ đan võng mùa sau em nằm"
Và cái "ngậm ngãi" độc đáo:
"Võng thơ em dỗ giấc tròn
Anh về ngậm ngãi lên non tìm mình"
Một bài thơ hay lắm ạ! Cảm ơn Anh đã "chia xẻ".
N. Đ. Khoa