Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

KHÔNG GIAN XƯA


Nhớ những ngày tháng 3 xưa..

Những tháng ngày tưởng chừng lâu mới đến
Thời trẻ con đâu biết lúc chia xa
Tháng ngày qua tự nó cứ đi qua
Vô tư lắm, có thể vui là khác
 
Giờ trở lại ngỡ ngàng như muốn lạc
Ở nơi đây thay đổi quá nhiều rồi
Có còn đâu bằng hữu của tôi ơi
Lạc phương nao có mơ về chốn cũ?
 
Xuân, hè qua, thu, đông về gió hú
Thế mà vui chân sáo rảo bốn mùa
Giành với nhau từng trái ổi, me chua
Nhưng rất ngọt bởi chứa tình chia sẻ
 
Ngày ra đi mỗi người mang một vẻ
Biết về đâu và chẳng biết về đâu ?
Mấy mươi năm cùng xây nối nhịp cầu
Để rảo bước đếm ngược ngày, khờ dại
 
Trao đổi nhau qua thời gian bươn chải
Tìm nguồn vui khi cảm thấy chơi vơi
Kẻ lưng trần, da sạm, kẻ thảnh thơi
Nhưng tất cả đều cùng chung một nỗi
 
Không gian xưa im lìm như giấc ngủ
Lặng  cúi đầu cho nuối tiếc đi qua
Vọng về từ sâu thẳm một lời ca
“Để gió cuốn đi”…,để gì ở lại?
 
NGỌC TÂN K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét