Ngoài những lo toan, những tất bật vốn dĩ trong cuộc sống
thường nhật, thì đôi khi... chỉ một giây phút hiếm hoi của buổi chiều tà, trong
ánh tà dương của hoàng hôn bảng lảng đang dần tắt, an nhiên, tự tại ta tìm về với
chính mình.
Anh Nguyễn Đăng Khoa xin chia sẻ cùng anh chị CHS ĐG-HHT...
một khoảnh khắc, chút giây phút "thong dong", tự tại hiếm hoi mà anh
và những người thân có dịp lưu lại được qua bài thơ nhỏ.
CHIỀU THONG DONG
Thong dong trong buổi chiều tà
Xoay đi ngoảnh lại rằng ta hay mình? (*)
Chẳng ta, thì ắt là mình
Chẳng mình, sao thấy được chiều thong dong?!!!
...
Ngẫm ra muôn sự "sắc - không"
Ẩn quanh chữ NGỘ sáng trong nhiệm mầu.
Chẳng mình, sao thấy được
...
Ngẫm ra muôn sự "sắc - không"
Ẩn quanh chữ NGỘ sáng trong
(Tiếng-Khoa - Chớm Hạ, Giáp
(*): Mượn ý
bài thơ của Khuyết danh:
Trăm năm một giấc mộng dài
Bàng hoàng tỉnh dậy là ai hay mình?
Là mình sao chẳng giống mình
Là ai sao lại chính mình nằm đây!
Bàng hoàng tỉnh dậy là ai hay
Là mình sao chẳng giống mình
Là ai sao lại chính mình nằm
(Khuyết Danh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét