Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

SANG NGANG


Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ SANG NGANG của anh Hải Vân( thân hữu CHS ĐG):


con đò nào đưa em sang ngang
cả đất trời tan hoang sụp đổ
nỗi đắng cay nghẹn ngào run sợ
cõi lòng đầy hụt hẫng trái ngang.

con đò nào đưa em sang ngang
dòng sông chảy về ngỡ ngàng yên lặng
sóng bập bềnh nỗi buồn man mác
và đôi bờ cỏ rũ đến hoang tàn

con đò nào đưa em sang ngang
có mang theo góc trời dĩ vãng?
có dụi tắt bàng hoàng tiếng gọi?
ngập đêm buồn nỗi đau tức tưởi

con đò nào đưa em sang ngang?
để nắng chiều dần phai hấp hối
để con đường dài không rõ lối
mù sa theo bóng người khuất vội.

con đò nào đưa em sang ngang?
rách nát một vầng trăng đầu tháng
tiếng gọi nhau rơi vào thinh lặng
như sóng xa đưa bọt đầu ghềnh.

con đò nào đưa em sang ngang?
phương trời xa mịt mù diệu vợi
mất hút vào mây xám giăng giăng
mơ hồ những ngón tay chới với..

con đò nào đưa em sang ngang?
vũ trụ cuồng quay cơn lốc xoáy
khoảng sáng tối chập chờn hư ảnh
một trời nghiêng rụng xuống đêm dài!

con đò nào đưa em sang ngang?
để niềm đau xuyên tận cùng năm tháng
để đôi bờ từ nay ngăn cách mãi
để..tiếng gọi nhau một đời..không vọng lại!

con đò nào..đưa em ..sang ngang?!

 
Hải Vân



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét