Tôi ru mình vào tiếng chim ca
Ký ức gối đầu vỗ về giấc ngủ
Cánh đồng tuổi thơ mây mờ che phủ
Đâu mất cánh diều ước vọng ngày xanh.
Buổi chiều héo hắt rơi nhanh
Lạc giọng lũ chim... nắng vàng đã khuất
Màu tươi sáng lúc nào đã mất
Ngày đã sang đêm, gió cũng sang mùa.
Có những đêm dài đổ xuống cơn mưa
Gõ nhịp triền miên trong miền sâu thẳm
Con thuyền mộng cơ hồ chìm đắm
Xào xạc lá vàng rụng xuống buồn tênh.
Con đường thật dài nhịp bước chông chênh
Dòng sông tuổi xanh lúc nào khô cạn
Còn chút nắng hồng bên bờ dỹ vãng
Mùa xuân ngày nào lặng lẽ cứ dần xa.
Nguyễn Tấn Lực K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét