Đợi mấy mươi năm được vòng đời.
Xuân về tròn trịa đúng sáu mươi.
Hoa thì khoe sắc,cây khoe lộc.
Trời đất trong lành người người tươi.
Ai bảo xuân qua rồi xuân tàn.
Phải chăng hụt hẫng trách thế gian.
Xuân đi cũng để vài ba thứ.
Góp lại xây nên giấc mộng vàng.
Nếu chẳng có xuân thì sao nhỉ.
Thử hỏi bao người thay đổi chi.
Không xuân đời những còn chăng nghĩa.
Xuân đến làm duyên gọi xuân thì.
Aó mới trông mong từ bao trẻ.
Xuân về xúng xính để đem khoe.
Nhỏ thì chóng lớn thành đôi lứa.
Lớn thấy thêm yêu dẫu mắt nhòe.
Thử hỏi xuân vầy ai không mơ.
Lòng thêm rộn rã ý thành thơ.
Hứa hẹn với nhau niềm tin mới.
Xuân có đi qua lắm kẻ chờ
Ngọc Tân K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét