Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

CƠM THƠ


CƠM THƠ

Biết em mắt để lại nhà
Và tôi tạo dáng như là ô sin
Gạo tôi lén trộn thơ tình
Em đi, thơ chín một mình tôi nhai

QUÊN


Tôi vừa viết một cơn mưa
Bốn phương ướt sũng lại chừa nồi canh
Có thơ mùi khét an lành
Bao nhiêu quên nữa để thành bài thơ.

GỌI NHẦM

tôi say gió đẩy về nhà
thấy mẹ thằng bé tưởng là cố nhân
sáng ra có một vết bầm
người xưa đùa giỡn trên phần da tôi

HAI ĐẦU CÂU THƠ

Làm thơ là lỡ qua cầu
Áo cơm đứng gác hai đầu lối đi
Lách qua, viết được những gì
Gió lên từ chợ thổi đi phần hồn.

Phan Thanh Cương K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét