Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

ĐẶC SAN 50 NĂM - XA LẮM NGÀY XƯA ƠI



( Đông Giang thời áo trắng)

Mong manh một chút nắng trời
Để nghe gió gọi bao lời quen thân
Gọi bờ dĩ vãng bâng khuâng
Lao xao nỗi nhớ như gần như xa...

Đâu rồi cái thưở trăng ngà
Một thời áo trắng đã xa lắm rồi...
Về đâu màu nắng tinh khôi?
Tóc lưng chừng xỏa, mây bồi hồi vương.

Mắt ai đợi cuối sân trường.
Ta vin tà áo, trắng đường chim bay.
Ngây ngô bước ngắn bước dài
Bài thơ lỡ vận bao ngày xôn xao.

Về đâu cánh phượng ngọt ngào
Nụ cười xanh mướt ngàn sau có còn?
Gió thời gian nhạt màu son
Cây nghiêng bóng cũ, lối mòn dấu xưa

Tiếng cười ai đó đong đưa
Vỡ trong ta, giọt nhớ chưa viên thành
Đường đời bao nỗi loanh quanh,
Chim bay một nẽo, mây xanh cuối trời

Vần thơ viết dở người ơi
Ta mang theo suốt một đời chưa phai...

Nắng chiều nay vỡ trên tay
Ngỡ như có bước chân ngày xa xưa

Về trong gió, thoáng hương đưa
Với tay chạm nỗi buồn vừa ngát hương
Chiều nay đứng giữa sân trường
Nghiêng nghiêng nỗi nhớ, mây dường quên trôi

Ai mang
cánh phượng đi rồi?
Chút hương mùa cũ,
cũng bồi hồi bay

Nguyễn Linh Phượng K9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét