Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

ĐẶC SAN 50 NĂM - TRANG THƠ MAI TỰ TẠO



CHO NGƯỜI TÌNH NHỎ

Ta viết bài thơ cho người tình nhỏ
Bao năm rồi người có nhớ không?
Gót lãng du đã lấm bụi phong trần
Và thời gian cũng bạc phai màu tóc

Người thuở ấy hồn nhiên lắm lắm
Còn ta thì quá đỗi ngô nghê
Nhớ làm sao những buổi tan trường về
Ta len lén đợi chờ người trước cổng

Có biết đâu trái tim ta gióng trống
Mỗi khi gặp người nói chẳng nên câu
Là tình yêu hay rung động ngọt ngào
Của lứa tuổi đầu đời mới lớn!?

Ta với người chưa một lần hò hẹn
Mà dường như…thầm nói đã lâu rồi!
Xao xuyến lòng ta đôi mắt nai ơi!
Mái tóc đờ - mi cứ bềnh bồng trong giấc ngủ

Năm tháng trôi đi – dòng đời thay đổi
Ngày ta chia tay trường lớp, bạn bè
Đêm liên hoan lòng thấy buồn ghê
Sáng mai đây người đi kẻ ở

Tiếng nhạc xập xình, đèn màu rực rỡ
Người thướt tha theo điệu múa vùng cao
Váy trắng tung bay, sóng mát dạt dào
Sao đêm nay người dễ thương đến thế?

Và đêm đó – cũng là đêm sau cuối
Ta xa người – xa lứa tuổi thơ ngây
Trả lại cho ai mơ ước tràn đầy
Riêng ta mãi nhớ “ Chiều lên bản thượng”.



CÀNH PHƯỢNG ĐỎ


Bồi hồi dừng chân trước gốc phượng già
Nghe quay quắt nhớ thương ngày tháng cũ
Dòng đời cuốn đi như thác lũ
Màu hoa xưa vẫn canh cánh bên lòng

Mỗi sớm mai thức dậy ta thấy mình già cỗi
Những đêm chạnh lòng sống lại ngây ngô
Chuyện ngày xưa sao cứ hoài bối rối
Biết bao năm mới giải được lời thề?

Ta đứng lặng giữa vùng hoài niệm
Tất cả đã xa rồi như một giấc mơ
Đưa tay ngắt cành Hoa Phượng đỏ
Mùa Hạ ơi! Biết đến bao giờ!?

Mai Tự Tạo Khóa 3 Đông Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét