Không hẹn mà gặp, vừa rồi anh Bùi Diệu một người rể hụt của Đông
Giang vừa gửi bài Không Là Người Xa Lạ, anh có rất nhiều kỷ niệm với
Đông Giang và mong gặp lại với một người con gái một thời anh đã yêu,
hôm nay chúng tôi lại gặp anh VO VI qua email anh viết: Tôi vẫn đang đi
tìm em...Người Tình ĐÔNG GIANG năm xưa, anh cứ post lên. Tôi vẫn đang hy
vọng...Website của Đông Giang hay lắm. Thay mặt các anh chị em cựu học
sinh ĐG xin cầu mong anh sớm gặp lại người con gái Đông Giang mà anh
từng yêu mến, chúng tôi cũng xin cảm ơn những lời kích lệ động viên của
anh đối với Blog Đông Giang.
Tôi Đi Tìm Em...Người Tình ĐÔNG GIANG
Đến...
Mùa
Hè Đỏ Lửa 1972 vẫn còn để lại những dấu ấn sâu sắc trong mỗi chúng ta,
máu và nước mắt, chiến tranh, và biệt ly... và Tôi lại gặp em như duyên
tiền định.. bên sân trừơng Đông Giang, Tôi vẫn còn nhớ bên trên ngực áo
em cái bảng tên Đông Giang màu đỏ lớp 8C. Em đang phát thuốc miễn phí
cho bà con. Ngoài kia....xa xa vang vọng tiếng súng nổ vang trời..
Đi...
Bảy năm sau, khi chiến tranh không còn nữa,
Tôi về lại Đông Giang .. Tìm Em ..bên sân trường năm xưa.. chỉ còn màu
rêu xanh của mái ngói, của hàng cây...Và Em, về đâu ?? Tôi đứng lặng
người để nhớ lại buổi đầu tiên em nhìn tôi mà ánh mắt như là vừa thương
và vừa....
Thời gian qua nhanh, bảy năm trời rong ruổi..em bây giờ
khoác áo sinh viên…. Tôi có lần viết tặng em mấy vần thơ...như để trút
bỏ lòng mình, không trốn chạy..Tôi đã yêu em....
Tiễn em lên bục gỗ Giảng Đường
Hoa Phượng nở đỏ lòng nỗi nhớ….
Trở về…
Đất
trời mênh mông, kiếp tha hương. Tôi không còn biết em còn nhớ hay không
?? Nếu ở nơi nào đó….. Em đọc được những dòng nầy, những vần thơ Tôi có
lần đọc tặng em khi em vào Đại Học.. em sẽ nhận ra tôi và em biết
không?? Trong lòng tôi Hoa Phượng vẫn nở, nở mãi..tôi đi tìm em…Người
tình Đông Giang….
VOVI2010
Mùa Giáng Sinh 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét