Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

CHIA SẺ VỀ THƠ CỦA ANH NGUYỄN ĐĂNG KHOA

Như chúng tôi đã giới thiệu, anh Nguyễn Đăng Khoa là người xin được chấp bút bài thơ, bài học thuộc lòng CHUYẾN ĐI DÀI của tác giả Trần Huiền Ân, vừa rồi chúng tôi đã giới thiệu phần A (Phần Sáng tác thơ) trong đó chúng tôi đã đăng một số bài thơ của anh Nguyễn Đăng Khoa -Phương Phương- và những bài ứng họa của những anh chị trong gia đình anh, hôm nay chúng tôi xin giới thiệu tiếp phần B (Phần thơ yêu thích):


B Phần thơ yêu thích:


Tôi rất thích cái ngông nghênh của thi sĩ họ Bùi... điển hình như trong "Màu Nguyên Xuân" mà lúc nào đọc lại cũng thấy rất hay:
"Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau...
Hỏi rằng: người ở quê đâu
Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng: từ bước chân ra
Vì sao thấy gió dàn xa dặm dài
Thưa rằng: nói nữa là sai
Mùa xuân đang đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
Thưa rằng: ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân".


Cái ngông nghênh đậm chất Bùi Giáng trong 2 câu bất hủ khi nói về ông:
"Em về cởi áo mù sa
Trút quần phong nhụy cho tà huy bay"...
Cái "tà huy" đó sau này lại xuất hiện nhiều trong "Động hoa vàng" của Phạm Thiên Thư.

Hay trong chút chắt chiu của Tuệ Sỹ với một loạt danh từ thiết tha:
Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang...


Bay bổng trong "Động hoa vàng" của Phạm Thiên Thư...
Sao em bước nhỏ ngập ngừng
Bên cầu sương rụng mấy từng mai mơ
Đêm về thắp nến làm thơ
Tiếng chân còn vọng nửa tờ thơ tôi...

Ta về rũ áo mây trôi
Gối trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say..."


Hòa vào một chút "phiêu" của Nguyệt Quế:
Với tay chạm khẽ vào hư ảo
Đánh thức hồn ta tiếng nguyệt vang.

Hay trong một chút nhẹ nhàng khi hương thiền hòa lẫn:
“Khách về trời chưa tối
Nhẹ tay khép cổng sài
Quay lưng hiên nắng nhạt
Hương trầm thoáng thư trai.”

(Vô Danh)

Trong cái "siêu thực" của "Thiên trường vãn vọng":
Mục đồng địch lí quy ngưu tận,
Bạch lộ song song phi hạ điền.

(Trần Nhân Tông)
Và hình ảnh đậm chất thơ của "Ngư nhàn" như:
Ngư ông thuỵ trước vô nhân hoán
Quá ngọ tỉnh lai tuyết mãn thuyền.

(Không Lộ Thiền Sư)...

Và nhất là khi Xuân đang đến gần, không thể nào quên một dạng thơ đối kinh điển & bất hủ:
"Thiên thu tuế nguyệt thiên thu mỹ
Vạn lý giang sơn vạn lý Xuân"
(Ngàn năm thu đến ngàn thu đẹp,
Vạn dặm giang sơn vạn dặm xuân)

(Không rõ tác giả)

Hay:
"Nhất thụ mai hoa nhất thụ ngọc.
Bán sàng minh nguyệt bán sàng thư"
(Một cây hoa mai một cây ngọc,
Nửa giường sách vở nửa giường trăng)

(Không rõ tác giả)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét