Đông Giang,
trường xưa yêu dấu
Thủa ấy ngôi trường vừa mở
Hai gian mái ngói đơn sơ
Nằm giữa cánh đồng trụi trơ
Dốc đường học trò đắp cỏ
Bạn bè liu riu bé nhỏ
Bước vào cấp mới lơ ngơ
Líu ríu khi gặp thầy cô
Rất hồn nhiên lẫn ngây thơ
Trời bão mưa hắt gió lùa
Chưa chiều phòng ốc âm u
Một nơi không đèn không điện
Hai năm qua vẫn bình yên
Mỗi thầy dạy vài môn học
Thầy Thuỷ vừa Nhạc vừa Văn
Đổi nhau cô Bút, thầy Trầm
Thầy Kha hai môn Lý, Hoá
Cô Nhi vừa Sinh vừa Hoạ
Thầy Lương - Toán chẳng thấy cười
Bình thơ Thầy Hiếu thật siêu!
Buồn vui tiết học theo Kiều...
Thấm thoát năm chục năm rồi!
Thầy cô trên dưới tám mươi
Trò nay đầy đàn con cháu
Lòng còn đậm nghĩa thầy tôi
Đông Giang, kỷ niệm đầu đời
Bao chuyện cũ giờ vẫn nhớ
Thương lắm ngôi trường tuổi thơ
Nơi tình yêu người chớm nở...
trường xưa yêu dấu
Thủa ấy ngôi trường vừa mở
Hai gian mái ngói đơn sơ
Nằm giữa cánh đồng trụi trơ
Dốc đường học trò đắp cỏ
Bạn bè liu riu bé nhỏ
Bước vào cấp mới lơ ngơ
Líu ríu khi gặp thầy cô
Rất hồn nhiên lẫn ngây thơ
Trời bão mưa hắt gió lùa
Chưa chiều phòng ốc âm u
Một nơi không đèn không điện
Hai năm qua vẫn bình yên
Mỗi thầy dạy vài môn học
Thầy Thuỷ vừa Nhạc vừa Văn
Đổi nhau cô Bút, thầy Trầm
Thầy Kha hai môn Lý, Hoá
Cô Nhi vừa Sinh vừa Hoạ
Thầy Lương - Toán chẳng thấy cười
Bình thơ Thầy Hiếu thật siêu!
Buồn vui tiết học theo Kiều...
Thấm thoát năm chục năm rồi!
Thầy cô trên dưới tám mươi
Trò nay đầy đàn con cháu
Lòng còn đậm nghĩa thầy tôi
Đông Giang, kỷ niệm đầu đời
Bao chuyện cũ giờ vẫn nhớ
Thương lắm ngôi trường tuổi thơ
Nơi tình yêu người chớm nở...
Đông Giang
Lâu về thăm lại trường xưa
Còn đôi chữ tắt nắng mưa dãi dề
Hai gian mái ngói trường quê
Đằng sau cổng khép hiện về bâng khuâng
Nỗi niềm cũ, mới trào dâng
Thương thầy, nhớ bạn gieo vần thơ hoa
Chợt như kính trắng mờ nhoà
Giữa trưa nắng gắt mưa sa ngậm ngùi...
Đoàn Quân
( Đoàn Xuân Hiển K2)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét