Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Có một thời em hay thơ thẩn
Có một thời em đầy ắp mộng mơ
Có một thời theo mây thả hồn bay ra cửa lớp
Là một thời thoang thoáng hương yêu
Bỗng dưng em thương màu tím trong chiều
Bỗng dưng em buồn buồn nhớ nhớ...
Cánh cửa tim em không biết lúc nào đã mở
Và bóng dáng anh ngự trị tự bao giờ
Giữa chốn đông người em vẫn thấy bơ vơ
Có phải là yêu ...làm sao em biết
Em bối rối khi anh nhìn tha thiết
Nhưng thật buồn khi anh ngoảnh mặt làm ngơ
Gom hết mây trời em tập làm thơ
Chẳng dám gởi anh những vụng về con gái
Có biết không anh nỗi buồn hoang dại
Vắng anh rồi em hụt hẫng ... cô đơn.
Nguyễn Thị Bảo Hà K12
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét