Cứ mỗi lần như thế
Anh phóng xe ra đường
Và y rằng em sẽ
Vùi vào gối khóc thầm
Em chờ anh xin lỗi
Anh đợi em làm lành
Như đèn cù rượt đuổi
Hạnh phúc chạy loanh quanh
Sau những lần như thế
Dường như anh...hiền hơn
Trong ánh nhìn lặng lẽ
Dường như em...xinh hơn
Và lòng anh lại sợ
Tình yêu vốn mỏng manh
Sợ một lúc nào đó
Không còn được giận hờn...
Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét