Một lửng lơ chiều trắng mây treo
Lặng trời đôi bướm cánh chùng theo
Miên man day dứt điều không thể
Từng nỗi buồn thiêu cháy trên tay
Ngồi nhẩm ngày trôi nhanh nào hay
Tám năm xa cách tám năm kề
Tình hờ vẫn sớm hôm tri kỷ
Khói mờ ám ảnh lúc phân ly
Lặng lẽ lạnh lùng em rời xa
Ra đi chẳng định bến đâu bờ
Dấu yêu để lại quằn quặn nhớ
Cho kẻ si cuồng thêm xót xa...
Tình dẫu cách chia còn thiết tha
Đường dài che khuất lối quay về
Đôi khi bóng hình em quanh quẩn
Nhủ lòng đừng tiếc tháng ngày qua...
Xa lâu càng nặng những khát khao
Duyên xưa xao xuyến thủa xanh mùa
Sân chùa nhặt lá vàng nghiêng đảo
Tâm như mãi động gió chiều khua...
Đoàn Quân
( Đoàn Xuân Hiển K2)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét