Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013
VIÊN PHẤN THÁNG CHÍN
Quý tặng cô Đoàn Thị Nhỏ
Em vẫn nghe trường xưa gọi
Tiếng trong veo của tuổi mười lăm
Có viên phấn kéo bàn tay cô chạy
Âm thanh đời sót lại tiếng xa xăm.
Thêm ngón tay cho một bàn tay
Viên phấn chỉ chân trời mơ ước
Em đã đến những nơi mình đến được
Chút mây mờ giống bụi phấn xưa.
Thầy cô vừa dạy vừa già
Các em vừa học vừa lớn
Người mong cây cao lớn hơn mình
Mà suốt đời em cứ mãi học sinh.
Phấn vừa chạy vừa mòn
Đời người càng đi càng ngắn lại
Sau đường phấn và sau bàn chân đó
Vết mực trần gian đã lấn phần
Phấn thì trắng như chúng em ngày ấy
Viết chữ đời nét chữ lại ra đen
Sống ở đời lâu em vẫn không quen
Chưa đi hết con đường viên phấn viết
Không nhìn kỹ bàn tay cô ngày trước
Chữ thành nhân chưa viết nỗi cho mình
Tháng chín về em viết chữ: lặng thinh.
Phan Thanh Cương K8
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cảm ơn e vì tất cả, mong em nhìn cuộc đời với một chút phớt hồng
Trả lờiXóa