Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013
GIỌT TRẦM TƯ
Ân tình nào đưa ký ức đi xa
Thoát khỏi hồn ta, xa vòng tay ngà
Chiều dịu vợi, ơi! Nghe sầu viễn xứ
Giọt buồn hờn rơi theo vết chân qua.
Rồi có mai kia em về một mình
Đếm từng dấu giày cúi đầu lặng thinh
Âm thầm ta nghe mùa đông vừa đến
Gió cuốn lá bay không một chút tình
Rồi một mai kia ta nghe bơ vơ
Lá chết lặng im xuân đến hững hờ
Tâm hồn xoay quanh vòng tròn thương nhớ
Phủ kín rêu xanh tuổi trẻ xác xơ
Rồi một chiều nào em qua phố rộng
Ôm kín tuổi buồn, nghe hồn long đong
Bàn tay đan tay rã rời hụt hẫng
Dáng dấp muộn phiền từ đó chia xa
Từ Ngọc Kim Luông K7
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét