Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013
ĐÀ NẴNG MƯỜI NĂM XA
Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Sông Hàn buồn có thấy bâng khuâng?!
Bưu điện kia có còn in bóng nước
Dòng thời gian có quên lãng ai không
Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Đông Giang chiều còn vi vút phi lao?
Cho tôi gởi lời chào thân thương nhất
Về Mỹ Khê bãi biển của tuổi thơ
Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Nhớ thật nhiều đường cát vàng hoe
Thương thật nhiều những bạn bè xưa
Đã lớn dậy trở thành nhà mô phạm
Mười năm rồi tôi xa Đà Nẵng
Thương thật nhiều bóng nhỏ chiều buông
Người cô giáo của Huế buồn thuở trước
Có gì chưa hay vẫn đợi chờ
Mười năm chẵn tôi xa Đà Nẵng
Mỗi lần mơ là thấy cả trời thơ
Nhưng chưa dám làm người quay trở lại
Vì bâng khuâng con nước chảy xuôi dòng
Hè 1984
Từ Ngọc Kim Luông K7
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét