Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

MÔNG MÊNH TÌNH ĐẦU


Đâu dễ gì quên
khi tình đầu đã mất
Em mang giọt buồn chiều tháng bảy mưa ngâu
Nước mắt ngọc của một thời con gái
Nơi phương trời nào anh có biết đâu…

Nào dễ gì phai
màu tình yêu thuở ấy
Khi môi em còn ấm nụ hôn nồng
Vẫn tươi nở cho lòng em đau nhói
Dù dối lòng mình tình mất cũng như không

Dễ gì lãng quên
tình yêu thời con gái
Khi nắng buâng khuâng vàng vọt rớt bên thềm
Trong hạt nắng có màu xanh tình ái
Em ép vào lòng để sưởi ấm đêm đêm

Dễ gì lãng quên
tình yêu ngày mới lớn
Lá sẽ úa vàng trên tán cây xanh
Sông em cạn khóc anh chiều mưa lũ
Bỡi tình đầu theo lá úa rơi nhanh…

LSG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét