Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013
CẢM TẠ ĐẤT TRỜI
Vừa tỉnh giấc, xuân đứng bên khung cửa
Đến chi đến hoài chán lắm xuân ơi
Tóc trắng da mồi còn chi xuân nữa
Mỗi lần xuân sang ta lại rối bời
Vuốt mặt soi gương thấy mình lạ hoắc
Thuở hoành tráng xưa đâu mất tiêu rồi
Ngõ hẻm chân chim phai màu úa sắc
Ngày nắng hanh vàng sót lại chút thôi
Rượu ngấm vào hồn môi thêm héo hắt
Hoa bướm ngày nào tan loãng khói mây
Chưa tròn cuộc vui nụ cười đã tắt
Tàn giấc mơ hoang buồn lại dâng đầy
Hờ hững với xuân nghe lòng đau xót
Dường như trong tim ta vẫn còn yêu
Thôi còn bao nhiêu cứ xài cho hết
Thắp một nén nhang cảm tạ đất trời
Nguyễn Tấn Lực K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét