Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012
ĐÊM CÔ ĐƠN
Tặng VĐH và ĐXK
Đêm chùng xuống hàng cây rưng rức
Ngày vừa lên se sắt nụ cười
Băng giá tỏa trắng vùng tâm thức
Chợt hồn mình phủ kín rong rêu
Lê bước nhỏ qua miền hoang mạc
Cơn gió nào lạnh ngắt bờ vai
Tiếng côn trùng thở dài lặng lẽ
Chiều hoang vu xiêu đổ hình hài
Ngỡ là xuân cho đời hoa nở
Đâu ngờ xuân héo hắt trên cao
Ngỡ là thu cho mình mơ mộng
Ngờ đâu thu lạc mất phương nào
Ngỡ là nắng cho lòng ấm lại
Có đâu ngờ nắng tắt bên song
Ngỡ là mưa cho hồn xanh mát
Ngờ đâu mưa tan tác cõi lòng
Ta về miền mướt xanh tuổi nhỏ
Cho tâm hồn thanh thản bình yên
Cho lá hoa giăng đầy trước ngõ
Đời vô tư chẵng biết ưu phiền…
Nguyễn Tấn Lực K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét