Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

KHÚC RU TUỔI 50


Nắng ơi, xin hãy dịu dàng
Bởi tôi mỏng mảnh như màn sương bay

Đi qua ngày rộng tháng dài
Năm mươi tuổi thấy dở hay cũng mình

Tri tâm cùng với tri thiên
Câu thơ cùng với gạo tiền sóng đôi

Một vừa hai phải thì thôi
Bàn tay gân guốc giữa đời thơi ra

Cái thương cái giận cho qua
Còn cái ở lại: ta và lặng thinh

Ầu ơ...khúc hát ru mình
Buồn vui hóa giải cho thành trẻ thơ

Ngủ ngoan đi nhé, ầu ơ...
Hoàng hôn xuống để đợi chờ bình minh

Hai màu sợi tóc lung linh
Ngủ ngoan cho trắng viễn trình nhân gian

Gió ơi, xin hãy khẽ khàng
Bởi tôi dễ vỡ như làn sương mai...

Nguyễn Đại Bường
( Nguyễn Quốc Huấn K10)

1 nhận xét:

  1. Gió ơi, xin hãy khẽ khàng
    Bởi tôi dễ vỡ như làn sương mai...

    Những câu thơ của QH thật dễ thương. PMT-k/9

    Trả lờiXóa