.
Chừ thì mẹ không vá áo nữa
nhưng hộp kim cuộn chỉ thì còn
lâu lâu lại đem ra mút chỉ
sợi mắt run run
mẹ vá tuổi mình
vá lại khoảng trời xanh thiếu nữ
ngày xưa cha làm đồng dang nắng mưa
quần áo nhuộm phèn đụng đâu cũng toạc
con mài đũng quần ở lớp
một bộ đồ thôi
mấy anh em cứ bá nạp y truyền thừa
những miếng vá đủ màu chồng lên nhau dày cộp
khéo co thì lành
mẹ túm bụm truân chiên ngày tháng
Có những ngày đông lọ mọ
ngọn đèn hiu bấc gió
miếng vá sưởi ấm con hơi thở đêm tròn
sáng ra bắt nắng
nụ hoa cười rực rỡ
miếng vá trên lưng cha lên bờ xuống ruộng
những mùa chắc lép theo nhau
những ô bàn cờ bám phèn chua mà trĩu hạt
từ mối chỉ đường kim thương khó
Hãy se chỉ luồn kim hoài mẹ nhé
cho con thèm áo rách ngày xưa
thơm mùi khoai sắn
tuổi chín mười con vá với trăm năm
mãi còn hơi ấm ban tay của mẹ
mãi luồn trong dâu biển vá nên đồi.
Nguyễn Quốc Huân – K10